Tuyển tập 05 bài thơ về cồn cát Quảng Bình hay nhất

Được mệnh danh là vùng đất “gió Lào, cát trắng”, nổi bật với hình ảnh “Chang chang cồn cát nắng trưa Quảng Bình”. Chính vì vậy, đây là niềm cảm hứng cho những thi sĩ ca ngợi về sự bất khuất, kiên cường và tươi đẹp của mảnh đất này. Hãy cùng Quangbinhtoplist đến với những bài thơ về cồn cát Quảng Bình hay nhất.

Mẹ Suốt

Lặng nghe mẹ kể ngày xưa
Chang chang cồn cát nắng trưa Quảng Bình
Mẹ rằng: Quê mẹ, Bảo Ninh
Mênh mông sóng biển, lênh đênh mạn thuyền
Sớm chiều, nước xuống triều lên
Cực thân từ thuở mới lên chín mười
Lớn đi ở bốn cửa người
Mười hai năm lẻ, một thời xuân qua
Lấy chồng, cũng khổ con ra
Tám lần đẻ, mấy lần sa, tội tình!
Nghĩ mà thương mẹ cha sinh
Thương chồng con lại thương mình xót xa…

Tho-ve-con-cat-quang-binh-quangbinhtoplist

Bây chừ sông nước về ta
Đi khơi đi lộng, thuyền ra thuyền vào
Bây chừ biển rộng trời cao
Cá tôm cũng sướng, lòng nào chẳng xuân!
Ông nhà theo bạn “xuất quân”
Tui may cũng được vô chân “sẵn sàng”
Một tay, lái chiếc đò ngang
Bến sông Nhật Lệ, quân sang đêm ngày
Sợ chi sóng gió tàu bay
Tây kia mình đã thắng, Mỹ này ta chẳng thua!
Kể chi tuổi tác già nua
Chống chèo xin cứ thi đua đến cùng!
Ngẩng đầu mái tóc mẹ rung
Gió lay như sóng biển tung, trắng bờ…

Gan chi gan rứa, mẹ nờ?
Mẹ rằng: Cứu nước, mình chờ chi ai?
Chẳng bằng con gái, con trai
Sáu mươi còn một chút tài đò đưa
Tàu bay hắn bắn sớm trưa
Thì tui cứ việc nắng mưa đưa đò…

Ghé tai mẹ, hỏi tò mò:
Cớ răng ông cũng ưng cho mẹ chèo?
Mẹ cười: Nói cứng, phải xiêu
Ra khơi ông còn dám, tui chẳng liều bằng ông!
Nghe ra, ông cũng vui lòng
Tui đi, còn chạy ra sông dặn dò:
“Coi chừng sóng lớn, gió to
Màn xanh đây mụ, đắp cho kín mình!”

Vui sao, câu chuyện ơn tình
Nắng trưa cồn cát Quảng Bình cũng say…

(Tố Hữu – 4/11/1965)

Nghe điệu hò nhớ quê hương

Nhớ những ngày trên đất lửa Quảng Bình
Nghe điệu hò khoan ấm tình non nước
Giọng hò đi theo suốt tháng ngày qua
Ôi giọng hò thiết tha và sâu lắng

Đi trên bãi cồn cát nắng chang chang
Nghe hò khoan lòng càng thêm thương nhớ
Lửa căm thù nặng nợ mối thù chung
Quê hương ơi xin một lần được khóc

Tho-ve-con-cat-quang-phu-quangbinhtoplist

Ngoảnh mặt về Nam lòng đau quặn thắt
Nghe giọng hò khoé mắt lệ trào mi
Bên nớ bên ni chi mà da diết
Thương mẹ già khúc chiết giọng hò khoan

Đất Quảng Bình ôm ấp đứa con ngoan
Nghe giọng hò khoan thương về quê mẹ
Điệu mái nhì lặng lẽ nén đau thương
Bởi nơi ấy chiến trường còn ác liệt

Nghe hò khoan mà nhớ chi da diết
Đến giọng hò điệu lý của quê hương
Biết khi mô nối lại được đôi đường
Để hò khoan hòa ngựa ô một nhịp.

(Văn Phong)

Về quê em Quảng Bình

Miền cát trắng mà thân thương đến lạ
Ơi Quảng Bình yêu quý đã từ lâu
Về quê em đi trên những nhịp cầu
Dòng Nhật Lệ như khắc sâu nỗi nhớ

Ừ có phải đôi mình nhiều duyên nợ
Để bây giờ như hòa vỡ thương yêu
Ngắm hoàng hôn miền cát trắng trong chiều
Có bóng mẹ đi liêu xiêu trong gió

Con-cat-quang-binh-quangbinhtoplist

Ơi cô gái dáng thướt tha má đỏ
Đã bao đêm anh vò võ mong chờ
Nay trở về ta nối những ước mơ
Cùng sánh bước trên bờ sông quê mẹ

Quảng Bình hỡi sao mà yêu đến thế
Nặng ân tình như không thể chia xa
Em dẫn anh thăm cô bác một nhà
Câu thệ ước cho tình ta thắm quyện

Phút tạ từ bước ngập ngừng lưu luyến
Đêm trăng mờ anh tính chuyện trầu cau
Tình đơn sơ chẳng ham hố tham giàu
Chỉ hạnh phúc mình bên nhau là đủ.

(Trương Hoài Thiên)

Trước biển Hải Ninh

Mỗi loài cây xanh một sắc xanh
Những động cát choài ra biển cả
Ngọn gió lào thổi cong mùa hạ
Hải âu tìm chi trên ngọn sóng vô cùng?

Đây Hải Ninh cát trắng nao lòng
Đêm xuống chậm ngày như vô tận
Biển trào lên nồng nàn vị mặn
Thức bãi bờ thức hạt cát long lanh

Khát chân trời và khát biển xanh
Con dã tràng lao ra phía sóng
Cỏ mặt trời bình yên triền cát bỏng
Lặng thầm xanh một sắc riêng…

(Trương Văn Quê)

Con-cat-hai-ninh-quang-binh-quangbinhtoplist

Sen Đồng Hới

Mải mê những mùa sen Tây Hồ
Anh bỏ quên một mùa sen Đồng Hới

Sen không mọc từ bùn đen
Sen mọc từ cát trắng
Phủ xanh khoảng trời hố bom
Nở hồng lên áo em

Lá sen như những chiếc nón xanh
Hứng nắng lửa gió Lào
Níu bóng Lũy Thầy
Nghiêng che chiều hè phố

Tho-ve-con-cat-quang-binh-quangbinhtoplist-1

Những búp đêm không ngủ
Uống gió nồm Nam
Ướp trăng Nhật Lệ
Cho riêng vùng cát một sắc hương

Dưới nhũ trăng
Những hạt cát pha lê ánh lên
Trong nhụy sen và trên môi mềm
Dẫn dụ anh về mùa sen quê mẹ…

(Nguyễn Thanh Vân)

Trên đây là những bài thơ về cồn cát Quảng Bình hay, được sáng tác bởi các nhà thơ cảm mến về con người và mảnh đất Quảng Bình. Nếu bạn biết đến bài thơ hay nói về cồn cát Quảng Bình hãy để lại bên dưới bình luận. Quangbinhtoplist sẽ cập nhật vào danh sách này để làm tăng sự phong phú cho nội dung.

Xem thêm:

5/5 - (3 bình chọn)
DÀNH CHO DOANH NGHIỆP: Nếu chưa tìm thấy thông tin của mình, vui lòng liên hệ ngay với chúng tôi để được hỗ trợ MIỄN PHÍ và nhanh chóng. Zalo: 036 472 4776

Bài viết liên quan

Để lại ý kiến của bạn:

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *